Hàng rong Sài Gòn

NPV – Hàng rong. Tôi vẫn nghe những lời cay nghiệt về hàng rong Sài Gòn. Nào là nên bắt hết, nào là cản lối giao thông, nào là thực phẩm không an toàn.

Có rất nhiều người quên mất rằng mẹ hay chị hay cha hay anh của họ đã từng nuôi họ lớn lên bằng những mẻ hàng rong hèn mọn, mà hôm nay họ lớn khôn, và cất giọng dẫm đạp, khinh miệt.

Những kẻ dẫm đạp ấy, tôi chưa bao giờ thấy họ dám mở miệng chất vấn ai – quan chức nào có trách nhiệm đã cho nhập hàng hàng tấn tấn hóa chất độc, thực phẩm độc từ Trung Quốc vào, đầu độc trực tiếp các gia đình, ghê sợ và âm mưu, khác hẳn những gánh hàng rong kiếm sống qua ngày.

Cái hèn và sự lê lết theo kẻ mạnh để kiếm chút lợi tàn, đã biến ngụy biện thành một hình hài tội ác, mà quên rằng trong những gánh hàng rong đó, có cả những người nông dân nghẹn ngào mưu sinh bên vệ đường, cửa chợ vì không còn khả năng sinh sống nơi quê hương của mình đang ngập mặn, đang cạn khô vì đập nước Trung Quốc, hay đất đai đang bị giải tỏa oan khiên.

Tôi khinh bỉ sự chà đạp người nghèo và kẻ yếu thế. Tôi thách thức những ai biết viết biết đọc hãy tố cáo tội ác của các quan chức, của hệ thống chính quyền đang hãm hại từng con người, từng gia đình, hay ngu dốt chất nợ công lên lưng người Việt như một bọn cướp đường..

Trúc Mai – Ngọc Thịnh