Nhạc sĩ điên Phạm Chí Nghĩa

Nhạc sĩ điên Phạm Chí Nghĩa

NPV – Mỗi bài hát Nghĩa đều đặt cho một cái tên rất cụ thể như “Người đẹp thôn Ia Rôk, Huyền thoại Pleiku, Đừng gọi chú bằng anh, Tình mẹ bao la, Ơi Sông Đà yêu mến…”. Trước khi hát, Nghĩa cũng không quên giới thiệu về nội dung và hoàn cảnh ra đời các“ca khúc” của mình. 

Tôi hỏi quê Nghĩa ở đâu? Khi thì Nghĩa bảo quê mình ở mảnh đất Thái Bình, khi Nghĩa bảo quê mình ở tận Kiên Giang, xa lắm, lúc lại bảo mình ở thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định. Rồi ở quận 5, Sài Gòn….

Nghĩa nói, mình nhớ nhất là ngày mình sống ở thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa. Lúc ấy mình còn trẻ lắm. Lang thang được mấy ngày đói quá, mình đi xin ăn nhưng chẳng ai cho cả. Người ta bảo thanh niên trai tráng như thế này thì tự làm lấy mà ăn. Đói, khát , Nghĩa vơ một nắm cát bỏ vào mồm ăn ngấu nghiến và lấy nước biển để uống. Một lúc sau có người khách nước ngoài đi đến, Nghĩa liền chìa tay ra xin bằng tiếng Anh, họ cho 20 đô la…

Tôi hỏi sao biết tiếng Anh? Nghĩa bảo, mình vốn là sinh viên trường Cao đẳng sư phạm Quy Nhơn khóa học 1988-1990, học được hơn một năm thì thấy đầu đau như búa bổ, các con chữ, con số nó cứ ẩn hiện trong đầu. Mỗi lần như thế Nghĩa lại đi lang thang, thấy đỡ đau hơn. Đi miết rồi đến với anh Phước đây. Giờ thì Nghĩa không muốn đi đâu nữa, muốn ở với anh Phước, chị Hạc thôi….

“Anh Phước, chị Hạc” mà Nghĩa nói đến, chính là vợ chồng anh Hà Tư Phước, chị Huỳnh Thị Hạc ở thôn Ia Rok, xã Chư H’Drông, thành phố Pleiku, tỉnh Gia Lai. Hai vợ chồng anh tự nguyện mang người điên lang thang về nhà để nuôi dưỡng. Tình thương của anh chị giống như phép màu, những người điên sống cùng anh, chị bỗng nhiên thuần tính, hiền lành…

Trí – Thịnh